Tẩm cung u tối yên tĩnh vô cùng, thiếu nữ nằm ngủ say trên giường, khuôn mặt trái xoan vẫn tái nhợt như lúc y rời đi, Hiên Viên Kỳ bất giác bước chậm lại, đến bên giường, đôi mắt đen láy ngắm nhìn thiếu nữ đang ngủ say, rất lâu, rất lâu sau, vẻ mặt lạnh lùng dần trở nên ôn hòa hơn, hàn băng trong mắt cũng dần tan, khẽ khàng, tiếng thở dài tiêu tán trong đêm.
Lẳng lặng ngồi xuống bên giường, bàn tay thô ráp vuốt ve đôi gò má mềm mại, thật lạnh.
Chau mày, ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, thấy quanh đây có rất nhiều bếp sưởi, không chỉ bốn góc giường mà ngay cả đầu giường cũng có thêm hai cái, trong căn phòng ấm áp như vậy mà cơ thể nàng vẫn lạnh buốt.
—- Tại sao lại như vậy?
Y không kiềm được chau mày, nhìn thiếu nữ vẫn cau mày cả khi ngủ, bỗng phát hiện phía bên ngực trái, như bị cái gì đó bóp nghẹn.
Không biết có phải do cảm nhận được hơi ấm, thiếu nữ hướng đến bàn tay của y trong vô thức, cọ cọ vài cái.
Y ngẩn ra, ngay sau đó, ý cười nhàn nhạt xuất hiện nơi đáy mắt, Hiên Viên Kỳ thu tay lại, cởi bỏ áo ngoài, nhẹ nhàng leo lên giường, ôm lấy thiếu nữ đang ngủ say vào lòng.
Đêm đã khuya nhưng y không hề buồn ngủ, nhìn dung nhan thanh lệ trong lòng, y chưa từng thấy lòng mình thỏa mãn đến vậy.
Nhưng cũng chính trong không gian yên tĩnh này, y bỗng nhớ đến những lời Lý Nhĩ đã nói, ánh mắt trở nên thâm trầm, ý cười đạm mạc trong mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than/1744361/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.