"Ồ? Vậy sao?"
Một giọng nam trầm thấp bỗng vang lên phía sau lưng khiến mặt Vân phi trắng bệch. Nàng từ từ xoay người lại, nhìn vị Đế Vương đang điềm nhiên bước đến."
"Bệ, bệ hạ, người, sao người lại ở đây?" Mặt Vân phi trắng bệch, thấy vị Đế Vương tiến đến gần với bộ mặt lãnh đạm, vẻ đắc ý ban nãy đã biến đi đâu mất rồi.
Liễu Vận Ngưng cũng có hơi kinh ngạc.
—- Tại sao y lại xuất hiện ở đây một cách trùng hợp như vậy?
"Chắc ngươi vẫn chưa biết chứ gì?" Hiên Viên Kỳ khẽ hỏi: "Trẫm đã sắp xếp nội gián bên cạnh ngươi, hơn hai tháng qua, ngươi đi đâu, làm gì, nói gì, không có chữ nào lọt ra khỏi tai của trẫm!"
Hiên Viên Kỳ nhìn Liễu Vận Ngưng, ánh nhìn tha thiết, đáy mắt như có cái gì đó di động, y không nói gì, chỉ quay đầu lạnh lùng nhìn Vân phi: "Mà ngươi cũng thật khờ khạo, thật lòng cho rằng trẫm sẽ bị thủ đoạn nho nhỏ này lừa cơ đấy!"
Cười lạnh, y khinh thường nói: "Không phải quá coi thường trẫm rồi sao?"
Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng Vân phi nghe mà như đất bằng hứng sấm, mọi thứ trước mắt nàng như mờ đi: "Ngay từ đầu người đã không hề tin lời Lý Nhĩ? Ngay từ đầu người đã chưa bao giờ tin!"
—- Tại sao? Tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy?
"Vậy tại sao người không vạch trần nó ngay từ đầu? Tại sao phải làm vậy?"
—- Tại sao còn cho nàng hy vọng?
"Nếu không làm vậy, ngươi sẽ để lộ sơ hở sao?" Dứt lời, Hiên Viên Kỳ nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than/1744371/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.