Khương Thanh Uyển lần đầu gặp Mạnh di nương, trên đường lại nghe Diêu thị nhắc tới quá nhiều lần, trong lòng khó tránh khỏi có chút hiếu kì, cho nên lúc này ánh mắt liền dò xét cẩn thận nàng.
Mặt trứng ngỗng tiêu chuẩn, mặt mày sinh rất tốt. Đặc biệt là một đôi mắt hạnh, ẩn ẩn một tầng hơi nước, nhìn vào liền sinh lòng thương tiếc.
Bất quá đến cùng đã ba mươi tuổi, chắc hẳn cũng quan tâm chăm sóc, nhưng khóe mắt cũng có mấy nếp nhăn.
Nhìn thấy Khương lão thái thái cùng Diêu thị, nàng bận bịu đi tới uốn gối hành lễ, ôn nhu nói: "Thiếp thân gặp lão thái thái, thái thái."
Diêu thị liếc nhìn nàng một cái, không nói gì. Khương lão thái thái ngược lại là cố kỵ trước mặt người khác, nàng gật đầu một cái cho có lệ
Mạnh di nương cám ơn qua. Ánh mắt lại nhìn Khương Thanh Uyển, ôn hòa nói: "Vị này là tam cô nương? Luôn nghe lão gia nhắc tới, hôm nay mới lần đầu gặp. Thật xinh đẹp như hoa như ngọc.(*)"
Liền từ tay Thụy Hương đưa một hộp hình chữ nhật qua, khẽ cười nói: "Đây là một chút tâm ý của di nương."
Hộp rất tinh xảo, trên mặt có dùng khảm trai khảm hoa lan hình vẽ con bướm. Đồ bên trong khẳng định cũng rất quý giá.
Khương Thanh Uyển cũng không cho rằng Mạnh di nương thực sự thích nàng mới có thể cho nàng phần này lễ. Có lẽ là muốn làm cho Khương Thiên Hữu nhìn, cũng thăm dò thái độ Khương lão thái thái cùng Diêu thị, đồng thời cũng muốn nói cho những khác người trong phủ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-thuc/1370551/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.