Tô Từ đột ngột dập đầu một cái, giọng nói run rẩy: “Bệ hạ, Tô gia cả nhà trung liệt, một lòng phò tá Bệ hạ, sao Bệ hạ lại tin vào những lời xàm tấu?”
Khóe miệng Tiêu Quân Sở nở một nụ cười khó hiểu, một tay đè lên môi Tô Từ.
“Tô Từ, cái miệng của nàng vẫn khéo ăn khéo nói như trước, nhưng lại không còn đáng yêu như trước nữa rồi.”
Tay hắn không hề nương nhẹ, môi Tô Từ tái nhợt bị trầy da chảy máu.
Một mùi máu tanh lan tỏa trong khoang miệng, Tô Từ nếm thử, nhưng ngay cả vị cũng vô cùng đắng chát.
Đột nhiên, Thường Lỗi từ ngoài đi vào: “Bệ hạ, nha đầu đó thân thể quá yếu, không chịu nổi 30 roi, đã chết rồi.”
Cơ thể Tô Từ cứng đờ, có chút không dám tin vào tai mình: “Cái gì?”
Cẩm Nhi… chết rồi?
Tiêu Quân Sở nhìn thấy dáng vẻ của nàng, trong lòng bỗng dưng thấy sảng khoái một thoáng, lúc này mới buông nàng ra.
Hắn nhìn nàng từ trên cao xuống, từng chữ một, lạnh lùng vô cùng: “Tô Từ, đây mới chỉ là bắt đầu.”
Tiêu Quân Sở đã đi rồi.
Tô Từ loạng choạng đứng dậy bước ra ngoài.
Những viên gạch cung điện màu trắng chỉ còn lại một vũng máu bị mưa cuốn đi.
Đến cả lần cuối cùng gặp Cẩm Nhi, nàng cũng không được nhìn thấy.
Trong Cung Khôn Ninh, một tiếng ho xé lòng đột nhiên vang lên.
Tô Từ mở khăn tay ra, một vệt đỏ tươi chói mắt.
Cung Vĩnh Lạc.
Tiêu Quân Sở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-chi-the-zhihu/2910794/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.