Trans: Nàng fish.
Sau ngày hôm đó, Lăng Ngọc chạy vào trấn nhiều lần, tuy đã tiêu rất nhiều tiền nhưng đừng nói là gặp Trình Thiệu Đường, ngay cả sai dịch canh cổng đại lao cũng đuổi nàng đi ngay khi họ nhìn thấy nàng, thậm chí còn chẳng thèm nhận ngân lượng mà nàng lén dúi cho.
“Ta nói này tiểu nương tử, ngươi đừng mong chờ gì nữa! Nếu là người khác thì ta còn có thể châm chước cho, còn người của tiêu cục thì….
ngươi chớ làm khó ta nữa.” Hôm nay nàng mang theo thức ăn mà Vương Thị làm cho Trình Thiệu Đường, lần nữa đến đại lao của huyện nha cầu xin quan sai châm chước, ít nhất cũng để cho nàng được gặp Trình Thiệu Đường một lần, song nàng cũng không hề bất ngờ khi mình lại bị từ chối.
Lăng Ngọc vừa tức vừa hận, nhưng lại chẳng nghĩ ra được cách gì, nàng cố tỏ ra kiên cường, rồi lại làm ra vẻ yếu đuối, hễ là những cách mà nàng có thể nghĩ ra thì nàng đều đã thử hết, nhưng những người này vẫn nhất quyết không đồng ý.
“Đại tẩu, giờ phải làm sao? Nếu còn không gặp được đại ca, e rằng sẽ không giấu được mẹ nữa.” Mặt Trình Thiệu An tái nhợt, vô cùng lo lắng.
Vì sợ Vương Thị càng thêm lo lắng, Trình Thiệu An và nàng đã ngầm giấu giếm chuyện quan phủ không cho người ngoài gặp Trình Thiệu Đường, nhưng Vương Thị luôn kéo nàng hỏi về tình hình của Trình Thiệu Đường mỗi khi nàng từ trên trấn về.
Hai người vắt hết óc dỗ bà, nhưng trong lòng luôn cảm thấy chột dạ, sợ rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-be-toi-trung-thanh/1934181/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.