Sau khi các phụ tá lần lượt giải tán, sắc trời đã tối đen, trong phủ lục tục lên đèn.
Án Ly đang định xin lui, cửa thư phòng bỗng nhiên bị người ta đẩy ra, xuất hiện trước mắt ông là sủng thiếp Ánh Liễu của Tề vương.
Ánh Liễu không ngờ trong phòng còn có người ngoài, vội vàng phúc thân, bên kia Tề vương cũng đã nhìn thấy nàng, hắn nói: “Sao nàng lại tới đây? Có chuyện gì sao?”
Ánh Liễu vội nói: “Không có chuyện gì to tát, thiếp chỉ muốn hỏi điện hạ là khi nào có thể truyền thiện?”
“Cơ thể nàng vẫn còn yếu, những chuyện này không cần nàng nhọc lòng.” Vẻ mặt Tề vương trở nên dịu dàng, không tán thành nói.
Ánh Liễu mím môi cười: “Thiếp thân đã khỏi hẳn, điện hạ lo lắng rồi.”
Án Ly trầm tư nhìn hai người mắt qua mày lại, ông bất giác chau mày, đợi khi Ánh Liễu lui ra dặn nhà bếp chuẩn bị truyền thiện, ông mới từ tốn nói: “Có vài lời là liên quan tới chuyện nhà của điện hạ, theo lý thì thuộc hạ không nên lắm lời, nhưng thuộc hạ cảm thấy không thích hợp nên vẫn muốn nói với điện hạ.”
“Tiên sinh cứ nói.” Tuy Tề vương hơi bất ngờ, nhưng vẫn thẳng lưng, bày ra tự thế mời nói.
“Từ xưa đến nay nam chủ ngoại nữ chủ nội, hiện giờ mỗi bước đi của điện hạ đang rất gian nan, tình hình của Lệ phi nương nương ở trong cũng không mấy lạc quan, nếu lúc này điện hạ muốn nắm rõ tình hình trong cung thái cực, kế hay nhất là để vương phi nương nương vào cung hỏi thăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-be-toi-trung-thanh/1934281/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.