Mấy ngày trước khi ra khỏi thành, Phong Hằng thực sự khiến nàng uy phong một phen, nghĩ đến tiền đồ của sanh tế, Lý cữu mẫu không cần suy nghĩ đã từ chối đề nghị của Tống Sư Trúc, còn nói: “Nếu như bị cữu cữu của ngươi biết ngươi vừa đến đã phải dọn ra ngoài, còn tưởng rằng người trong nhà ức h.i.ế.p ngươi nữa chứ.”
“Trong nhà này còn có ai dám khi dễ ta, cữu cữu cùng cữu mẫu đều đối xử tốt với ta, không thấy nhà chúng ta chỉ có ba chiếc xe ngựa, trên đường đi ai cũng phải nhường một chút sao.” Tống Sư Trúc ôm cánh tay cữu mẫu cười nói.
Chính là cữu mẫu đối xử với nàng quá tốt, nàng mới cảm thấy thẹn. Chỉ có ba viện, còn đem một tiểu khóa viện duy nhất trong nhà cho nàng. Ba biểu muội lại chen chúc trong một phòng, mấy di nương cũng vậy.
Lý cữu mẫu cười nói: “Ta biết ngay ngươi sẽ không thoải mái vì chuyện này mà.” Nàng ghé vào bên tai Tống Sư Trúc lặng lẽ nói một câu, Tống Sư Trúc thần sắc lập tức quái dị.
Lý cữu mẫu nói xong, liền vỗ vỗ bả vai của Tống Sư Trúc: “Biết rồi, chính là đạo lý này, bọn họ ở chung một cái giường lớn, cữu cữu ngươi mới không dám qua tìm bọn họ nói chuyện. Trẻ ngoan, nếu ngươi muốn tốt cho cữu mẫu, ngươi cứ chiếm tiểu viện, ai nói mát bên tai ngươi thì kệ. Ngay cả biểu ca của ngươi cũng không ở được, ta xem trong nhà này có ai dám nổi lòng tham!”
Cữu mẫu nói ra thập phần bá khí, Tống Sư Trúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-ta-duoc-phuc-tinh-troi-cao-chieu/2753994/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.