Sáng sớm hôm sau, trên bàn ăn sáng của Phong gia, ba thiếu niên nhìn nhau một hồi, tiếp theo lại liếc mắt nhìn tỷ phu- nhị ca bên trái, tựa hồ muốn nhìn ra phản ứng của hắn.
Phong Hằng dùng bữa, thỉnh thoảng còn gắp cho đại tỷ một cái bánh bao hấp nhỏ.
Tống Sư Bách không nhìn ra hắn có phải đang ra vẻ bình tĩnh hay không. Trong lòng hắn thầm nhủ vẫn là tỷ phu bình tĩnh được, cuối cùng vẫn là nhịn không được nói “Hôm nay là ngày yết bảng, không bằng ba người chúng ta đi tỉnh thành xem trước, như thế nào cũng nhanh hơn so với người nha môn đến báo tin vui.”
Thành tích gì mới cần dùng hỉ nhân để báo?
Tống Sư Bách nói câu này ý trong đầu vô cùng tốt.
Lý thị vốn còn muốn nói hắn nói đùa lung tung, trên mặt đột nhiên liền sáng sủa: “Các ngươi ở nhà đợi là được, chúng ta cách tỉnh thành nửa ngày đường, có tin tức thì trước chạng vạng tối là có thể biết.”
“Nương, sao người không gấp chút nào? Sau khi yết bảng còn có Lộc Minh Yến, tỷ phu không kịp tham gia làm sao bây giờ.” Tống Sư Bách sốt ruột trong lòng, liền không nhịn được tiếp tục nói.
Ý tứ trong những lời này vẫn rất tốt.
Tống Sư Trúc cười: “Nếu thật sự có Lộc Minh Yến, chúng ta cùng đi thăm thú tỉnh thành.”
Tống Sư Bách liếc mắt nhìn đại tỷ của hắn, trong lòng lại cảm thấy hai người này không hề khẩn trương chút nào.
Tỷ phu của hắn không khẩn trương hắn có thể lý giải, người đọc sách chú ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-ta-duoc-phuc-tinh-troi-cao-chieu/2754042/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.