Tống Sư Trúc lập tức á khẩu không trả lời được. Mặc dù vị lão thái thái này không nói rõ, nhưng suy đoán trong những lời này của nàng ta lại vô cùng nhất trí với Phong Hằng.
Mặc dù trong lòng Tống Sư Trúc luôn cảm thấy là thủy tặc nhiều hơn một chút, nhưng nếu thật sự là Phong Hằng và Lý lão thái thái nghĩ như vậy.
Ngay cả Lý gia cũng có người dám tính kế, người có tâm muốn gây bất lợi cho bọn họ, thật sự là vô cùng đơn giản.
Cho dù có bàn tay vàng, khi đối mặt với kẻ bắt cóc cũng không có tác dụng.
Trái phải đều là phiền phức, Tống Sư Trúc suy nghĩ một chút, liền nghe được Lý lão thái thái vỗ vỗ tay của nàng: “Đừng sợ, trong nhà có nhiều hạ nhân có võ nghệ, Đằng Nhi cũng tìm một tiêu cục ở trong thành.”
Vừa vặn Lý Đằng và hạ nhân Chu gia đánh một trận, sợ bị trả thù, lấy cớ đều có sẵn.
Thấy Tống Sư Trúc vẫn không nói lời nào, Lý lão thái thái lại cho nàng một cam đoan: “Nếu thật sự có chuyện, ta lấy danh dự Lý gia bảo đảm, tính mạng các ngươi sẽ không có vấn đề.”
Lý lão thái thái nói đến mức này, Tống Sư Trúc nhìn thần sắc kiên định của nàng, trong lòng hơi động, đột nhiên liền gật đầu.
Ngày thứ ba lên thuyền, từ biểu hiện trên mặt mọi người có thể nhìn ra được người nào là tâm phúc của Lý lão thái thái.
Ngay cả Lý Tùy Ngọc cũng ôm tiểu hài tử cười không nổi, lúc Trữ thị nhìn nàng, trên mặt vẫn mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-ta-duoc-phuc-tinh-troi-cao-chieu/2754054/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.