Nếu như thật sự Trữ thị làm thành, hai nhà Phùng Tống ân đoạn nghĩa tuyệt, trên đời lại có thêm một phụ nhân đáng thương.
Nàng lắc đầu, nói: “... Bởi vì chuyện này liên quan đến trưởng công chúa cùng Thái Hậu, ta lúc trước không tiện xử trí, liền một mực đè xuống không đề cập tới, hôm nay ta cùng Thái Hậu thông qua, mới tiện phân trần với ngươi.”
Tống Sư Trúc thế mới biết hóa ra trong hồ lô của Trữ thị bán loại độc dược này.
Thật ra lúc trước nàng cũng từng nghĩ đến hậu quả này, nhưng nàng ta luôn cảm thấy lão già khốn kiếp kia có nhược điểm ở trong tay nàng, không đến mức như thế, không ngờ hắn lại thật sự dám đáp ứng Trữ thị dùng danh ngạch Quốc Tử Giám đổi thư tuyệt nghĩa.
Khai thác ra điều kiện trao đổi như vậy, lão hỗn đản không sợ hai bên lừa dối, cuối cùng lật thuyền sao?
Tống Sư Trúc suy nghĩ hậu quả của chuyện này một chút, càng nghĩ càng tức giận. Nghĩa Tuyệt Thư vừa ra, dựa theo luật pháp, Phùng Tống hai nhà đoạn tuyệt quan hệ, Phùng thị làm nữ nhi Phùng gia, ngoại trừ phấn khởi tranh thủ xuất tộc, chỉ có thể vô điều kiện theo Phùng tộc trưởng về tộc.
Ba đường huynh nhiều năm học hành chăm chỉ, phụ mẫu lại cõng những vết nhơ như vậy, tiền đồ của bọn họ cũng bị hủy hoại.
Nàng thở ra một hơi thật sâu, hết sức hối hận vì đã dễ dàng buông tha Phùng tộc trưởng. Lão hỗn đản kia bất chấp nguy hiểm cưỡi hổ khó xuống, cũng muốn hãm hại nhà bọn họ một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-ta-duoc-phuc-tinh-troi-cao-chieu/2754072/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.