Lý cữu cữu cảm thấy mình không thể không nói nhiều một chút, mục đích chính của hắn lúc này ở Thượng Kinh chính là giúp Lý Ngọc Ẩn tạo mối quan hệ tốt với người khác.
Lý Ngọc Ẩn vuốt vuốt đầu, không biết nên giải thích với phụ thân hắn như thế nào về diễn biến quan hệ giữa hắn và Phong Hằng, có thể thi đậu tiến sĩ, hắn đối với Phong Hằng đương nhiên là thật tâm cảm kích, nhưng nhìn khuôn mặt kia của Phong Hằng, có chút lời dễ nghe chính là nói không nên lời.
Tiếng thuyết giáo của Lý cữu cữu tan đi trong ánh chiều tà, trời đất đều bị nhuộm đỏ một màu đỏ rực.
Trong xe ngựa của Phong gia, bởi vì Triệu thị và Phong Duy Tống Sư Bách đều là lần đầu tiên lên kinh, xa phu liền đặc biệt đi chậm, để bọn họ một đường có thể nhìn thấy sự phồn hoa dọc đường, lại có Phong Hằng và Tống Sư Trúc kẻ xướng người hoạ giảng giải, ba người nghe rất là thỏa mãn.
Triệu thị cười: “Trước kia lúc còn trẻ, tâm tâm niệm niệm chính là nghĩ đến lên Kinh bồi lão gia, nhưng vẫn luôn không thể thực hiện, hôm nay có thể biết Kinh Thành là dạng gì.”
Tống Sư Bách xưa nay luôn ngọt miệng, liền nói: “Đây cũng là tỷ phu không chịu thua kém, ta nghe người ta nói, nếu cáo mệnh ngũ phẩm trở lên, năm mới còn có thể đến cung dùng tiệc rượu, bá mẫu sau này chính là một trong số ít thái thái có thể đến hoàng cung ăn tiệc trong huyện chúng ta.”
Cáo mệnh gì gì đó, Triệu thị quanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-ta-duoc-phuc-tinh-troi-cao-chieu/2754148/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.