Tống Sư Trúc cúi đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ hưng phấn vô ưu của Hỷ nhi, thỉnh thoảng còn ngửa đầu không ngừng gọi "Nương nương" nàng, liền thở dài một tiếng.
Nghe nàng thở dài, khuôn mặt béo của Hỷ nhi càng cười đến cao hứng.
Tống Sư Trúc thấy khuê nữ cười, không nhịn được cũng nở nụ cười, chỉ là nàng ở trong phòng vẫn là không yên, nghĩ nghĩ, để Loa Sư tìm Hoa thị, để Hoa thị tiếp tục dạy khuê nữ gọi "Phụ thân", đứng dậy đi tây sương.
Trong phòng, chỉ có hai hài tử cúi đầu làm việc.
Tống Sư Trúc thấy Phong Hằng không có ở đây, vốn muốn lặng lẽ rời đi. Nhưng Tống Sư Bách ngẩng đầu lên thấy nàng, ánh mắt lập tức sáng lên, luôn miệng nói: “Đại tỷ tỷ, ngươi phải nói tỷ phu một chút, chúng ta mới đến kinh, treo cổ cũng phải thở một hơi nha.”
Tống Sư Trúc bất đắc dĩ dừng bước: “Bất quá để các ngươi giúp một chuyện nhỏ mà thôi. Tỷ phu ngươi là muốn đem đồ vật trình đến trước mặt Thánh Thượng...”
Toàn bộ bản vẽ và linh kiện của đồng hồ đều ở chỗ nàng, Hoàng thị sợ bị người ta trộm đi, một cái cũng không để lại. Lúc ở trong huyện còn gọi Phong Hằng, Tống Sư Bách tới, dạy bọn họ lắp ráp đồng hồ như thế nào, đây đều là vì lấy ra thứ này, có thể làm chói mắt mọi người ở mức độ lớn nhất.
Tống Sư Trúc cảm thấy, Hoàng thị kỳ thật cũng có chút tâm tư, cảm thấy giúp đỡ Tống Sư Bách và Phong Duy lắp ráp, cũng có thể thơm lây chút.
Tống Sư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-ta-duoc-phuc-tinh-troi-cao-chieu/2754153/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.