Trước kia, thời điểm ở Ngô phủ, Hàn Mạch Như ngu ngốc, vì Ngô Hạo Thiên mà đoạt lấy quyền của quản gia. Trong hai năm đó, nàng vừa kiêm vai trò quản lý vừa lo liệu chuyện buôn bán.
Cũng chính bởi vì vậy, nàng mới bị người của Ngô gia hại chết.
"Như nhi, con không phải ghét nhất việc quản lý buôn bán sao? Trước kia ta muốn dạy việc buôn bán của Hàn gia cho con, nhưng con không muốn học. Khi ấy con còn dùng biện pháp tuyệt thực để bức bách ta kia mà." Hàn mẫu kinh ngạc nhìn con gái nói.
Hàn phụ cũng kinh ngạc không thôi, ông cũng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn con gái.
Hàn Mạch Như hơi sửng sốt, biết mình nói chuyện thật quá mức kỳ quái. Lúc trước, nàng thực sự không thích chuyện buôn bán. Đời này, cha mẹ chỉ có mình nàng là con nên phụ thân cưng chiều yêu thương vô cùng, hận không thể đưa tất cả những thứ tốt nhất cho con gái.
Nhưng điểm bất đồng duy nhất trong phương cách nuôi dạy của Hàn phụ chính là ông không muốn việc buôn bán của Hàn gia cứ như vậy chấm dứt. Cho nên, từ nhỏ, ông đã dạy dỗ Hàn Mạch Như giống một đứa con trai, bất quá càng về sau ông mới phát hiện Hàn Mạch Như căn bản không có hứng thú với chuyện làm ăn buôn bán.
"Mẹ, trước kia đúng là nữ nhi không thích việc làm ăn, cảm giác nó hơi nặng mùi tiền, nhưng giờ Hàn gia chỉ có một mình con mới có thể trợ giúp cha. Nếu con không đảm đương, cha tuổi tác đã lớn như vậy vẫn phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/1702681/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.