"Nhưng là... . Chuyện này nếu như bị cha mẹ ngươi bọn họ phát hiện ra, bọn họ sẽ trách ta cùng Thương bá phụ ." Thương Lưu thị nghe được đề nghị này của Hàn Mạch Như, trong lòng nàng rất vui, nhưng khi nghĩ đến hiện thực lại lo lắng rất nhiều, Thương Lưu thị không dám nghĩ nếu mình thật sự đem chuyện này giấu diếm đi, chờ sau khi hai nhà thành thông gia, Hàn gia có khả năng không nhìn mặt Thương gia nữa.
Hàn Mạch Như thấy trên mặt Thương Lưu thị có chút thẹn thùng, trong lòng đoán được nàng đang lo lắng cái gì, chính là biện pháp này là biện pháp tốt nhất mình nghĩ ra.
"Đúng, Như Nhi, ta cũng không đồng ý, chuyện này nhất định phải cho cha mẹ ngươi biết, dù bọn họ không đồng ý thì ta cùng Thương bá mẫu cũng không thể đi lừa gạt họ được ." Thương Vô Lăng cũng xen vào nói, giọng điệu thật cường ngạnh biểu đạt ý kiến của mình.
Hàn Mạch Như thấy hai người bọn họ không đồng ý với biện pháp này của mình, bỗng chốc thấy khó khăn, lúc nàng tới nơi này, trong lòng mang theo tin tưởng rất lớn, nghĩ rằng hai người bọn họ nhất định sẽ đồng ý với ý tưởng này, hiện tại kết quả lại trái ngược hoàn toàn, làm cho Hàn Mạch Như không biết nên làm thế nào bây giờ.
Nàng nghĩ có khi nên thuyết phục hai người thêm chút nữa, nên nói: "Bá phụ, bá mẫu, hai người thật sự không sợ khi cha mẹ ta biết chuyện của Thần ca ca sẽ lui hôn sao?".
Thương Lưu thị liếc mắt nhìn Thương lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/1702701/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.