Edit: halina
“Lúc nương mười lăm tuổi đã là một Võ Tu Giả Cơ Trúc Kỳ tầng thứ tám.” Cố Tuyết Cầm nhớ lại quá khứ, trong lòng đau đớn như bị đao cắt vậy.
Liên Thanh kinh ngạc hỏi: “Nương đã từng là Võ Tu Giả?”
“Đều là mây khói thoáng qua rồi. Nương từng được Thánh Môn đến tìm, vốn nên là đệ tử của Thánh Môn.”
Cố Tuyết Cầm không lập tức nói hết ra, nhưng Liên Thanh có thể đoán được sở dĩ nương không trở thành đệ tử Thánh Môn tuyệt đối có liên qua đến tên nam nhân đáng chém ngàn đao kia!
“Năm mười lăm tuổi nương gả cho cha con, từ đó bước vào cửa quý của Liên Quốc Tông Hầu Phủ!” Trong lời nói của Cố Tuyết Cầm tràn đầy hận ý, là hận Tông Hầu Phủ, cũng chán ghét tên nam nhân phụ lòng vứt bỏ thê tử.
“Sau khi tới Tông Hầu Phủ thì Thánh Môn kia thế nào?” Tuy Liên Thanh không biết Thánh môn là tổ chức gì nhưng có thể trưởng tử của Tông Hầu Phủ vì Thánh Môn nên mới cưới một nữ nhân ở cái thị trấn nhỏ như Thính Phong trấn này như vậy bối cảnh nhất định không nhỏ!
Cố Tuyết Cầm gật đầu, thở dài nói: “Là mẫu thân gặp người không tốt, gả cho tên phụ lòng, còn tưởng rằng đó là tình yêu thật sự.”
“Nương, người yên tâm, Thanh Nhi nhất định sẽ đòi lại hết mọi nợ nần!” Nếu phần trách nhiệm này đã đặt ở trên người Liên Thanh thì Liên Thanh chắc chắn sẽ giúp thân thể này đoạt lại mọi thứ vốn thuộc về nàng.
Theo ký ức của Liên Thanh, lúc ấy trưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-luu-manh-cua-ma-de-tuyet-sac-ngu-thu-su/1825343/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.