Giờ phút này, trong triều đang tiến hành thảo luận, sau khi nghe ý kiến của chúng thần, Hoàng thượng hạ một đạo thánh chỉ --- ------
“Lỗ Kim quốc khởi binh xâm chiếm vùng biên giới của chúng ta, sát hại bách tính, chiếm cứ đất đai, thật đáng hận. Nay trẫm ủy mệnh cho Đại tướng quân dẫn quân xuất chinh, mong ái khanh tiêu diệt quân giặc xâm phạm biên giới, dẹp yên biên thùy, chiến thắng trở về.” diendanlequydon.com
“Mạt tướng tuân chỉ.” – Dung Tu Đình mang vẻ hào khí bước ra khỏi hàng tiếp chỉ.
Sau khi Hoàng thượng phái thêm mấy vị tướng lĩnh đi theo, liền cho bãi triều.
Mặc Lan ra khỏi điện Minh Quang, đôi mắt nâu nhạt hẹp dài nặng nề nhìn về phía phụ tử Dung gia đang thảo luận cùng mấy vị tướng lĩnh về lần xuất chinh này, một lát sau nhìn thấy phụ tử Dung Tu Đình hào khí can vân hắng giọng cười to, dường như rất tin tưởng sẽ chiến thắng trở về.
Sau khi yên lặng quan sát một lát, hắn rũ mắt xuống như đang suy nghĩ chuyện gì, sau đó hắn đi tìm thủ hạ tâm phúc của mình dặn dò một vài chuyện.
Tiếp theo, hắn tự mình đi tới Binh bộ, gặp mấy quan viên có quen biết tìm hiểu xem lúc đó triều đình sẽ vẫn chuyển lương thực tới biên giới theo con đường nào, sau khi hỏi rõ hắn mới trở lại quan thự (*).
(* - QT dịch là "văn phòng chính phủ", ta nghĩ nó là nơi làm việc sau khi bãi triều, ta để theo phiên âm Hán Việt :D)
Đến lúc mặt trời lặn, Mặc Lan xách theo một cái giỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-xau-xa/1829577/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.