“Cho truyền tin cùng cái này đưa cho ca ca thôi.” Cảnh Thiều nhíu mày, không phải Duệ Vương phủ lại có chuyện gì chứ?
“Không thể,” Mộ Hàm Chương mở thư ra đọc cẩn thận lại một lần, giữa mỗi câu chữ Cảnh Sâm đều lộ ra cẩn thận, tựa hồ không chỉ là chuyện Vương phủ, “Chỉ hồi âm nói chúng ta còn giữ một nửa gói tro năm đó, những thứ khác đừng nhiều lời.”
Cảnh Thiều gật gật đầu, tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nghe Vương phi nhà mình thì luôn đúng. (0___0 ha) Đời trước hắn không nhớ rõ chuyện thuốc bột gì, đương nhiên cũng vì khi đó hắn còn mắt kẹt ở chiến trường tây nam, việc mâu thuẫn nội bộ này hắn căn bản không có khả năng để ý.
Thư đưa đi kinh thành tựa trâu đất xuống biển không có hồi âm, đợi tới tuần tiếp theo cũng không có thư tín của Cảnh Sâm đưa tới.
“Trong kinh hiển nhiên đã có chuyện,” Cố Hoài Khanh mỗi tuần đều đúng giờ tới ngóng thư có chút ngồi không yên, “Người của ta cũng không truyền tin tới.”
Mộ Hàm Chương nghe vậy, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt, trong khoảng thời gian này kế hậu cùng Tứ Hoàng tử đều quá mức bình tĩnh, mà Duệ Vương nổi bật lúc này vô lượng là thập phần nguy hiểm, tin tưởng Cảnh Sâm cẩn thận dĩ nhiên sẽ không làm chuyện khiến người dòm ngó, như vậy chỉ có thể là có kẻ cố ý gây chuyện.
“Không được, ta muốn hồi kinh xem sao.” Cảnh Thiều đứng bật dậy, nếu là ca ca xảy ra chuyện thì những chuyện hắn làm bây giờ hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-vi-thuong/1525060/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.