Cảnh Sâm lại trực tiếp thừa nhận thân phận Mã Trác, người này chính là thư đồng của hắn khi nhỏ. Năm đó Trác gia gặp họa thì cũng bị lưu đày theo, vốn Cảnh Sâm cầu tình có thể lưu hắn lại, nhưng cũng nhớ rõ trong nhà đều là người già phụ nữ và trẻ con, chỉ có hắn có thể chiếu cố thì hoàng tử liền chiều ý để hắn đi theo tới nơi xa xôi kia.
Mộ Hàm Chương xác định được thân phận Mã Trác thì những hiểu biết của y lập tức nổi lên.
Thư đồng của Cảnh Sâm năm đó đúng là trưởng tử của Trác Thượng thư Trác Vân Ký. Nghe đồn hắn thông minh tuyệt đỉnh, xem qua là thuộc, khi Trác gia còn chưa gặp chuyện không may, tiên sinh dạy học ở Mộ gia còn thường xuyên nhắc tới hắn.
“Đâu có lợi hại như lời đồn.” Cảnh Sâm bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hắn chẳng qua là biết ăn nói làm thầy giáo cao hứng, cho nên ở trước mặt người khác mới khen thêm vài câu, vị tiên sinh ở Mộ gia kia chính là học từ tiên sinh ở trường Thái học mà ra, đối với lời của ân sư mình tất nhiên sẽ phóng đại một chút.
“Đúng vậy, hắn không phải xem qua là thuộc đâu!” Cảnh Thiều phụ họa, khi còn bé hắn tận mắt thấy Trác Vân Ký chép bài học lên tay, còn bị bắt quả tang một lần nữa, tên kia phải giao nộp một mớ đường ra hắn mới giữ bí mật đó. (ố, anh còn nhỏ đã biết uy hiếp người ta rồi :”>
Mộ Hàm Chương hiểu được, cười cười lại nói chuyện gần đây phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-vi-thuong/1525081/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.