Tần Tang bất giác run lên, hàng mày nhíu chặt. Tần Uy đặt mạnh tách trà trong tay xuống, cao giọng gần như là khiển trách: "Từ nhỏ con đã biết điều hơn những đứa trẻ khác trong nhà. Ba vẫn luôn biết con có chừng mực, không yêu cầu gì ở con cả. Ở trong lòng ba, ba vẫn lun cho rng Tần Liễu chẳng c g c th so vi con cả, nhng lần ny con bé lại dũng cảm hơn con! Dù cho ba c khng thích Dung Nham hơn nữa, nhng cậu ta l ngời con gi ba chọn, ba sẽ chp nhận! Lơng thị, nh họ Dung v nh họ Tần chúng ta cho đến tnh thế thnh Ty, đy khng phải l chuyện m con gi cc con cần phải quan tm. Chiến thng ngời khc mi l kẻ mạnh, chiến thng chính mình mới là kẻ mạnh đích thực(1). Tần Tang, con nghĩ kỹ xem, lần này con sai ở đâu."
(1) Nguyên văn là
胜人者有力,自胜者强
Thắng nhân giả hữu lực, tự thắng giả cường. Trích chương 33 Đạo Đức Kinh của Lão Tử
Tần Uy nói từng từ từng chữ chậm rãi mà nặng nề, khiến trái tim của Tần Tang rã rời từng chút một.
Tần Uy nói xong liền đi lên lầu, không gian rộng lớn dưới lầu bỗng yên tĩnh lại. Ánh mặt trời đồng buổi sớm trong veo khô ráo chiếu vào từ cửa sổ thủy tinh. Tần Tang đắm chìm trong ánh vàng chỉ cảm thấy lạnh như tuyết đêm hè.
Chuyện đau lòng nhất trên thế giới này là lớp vỏ chồng chất vết thương lại không tìm thấy chiếc áo khoác vững chãi của mình, chỉ có thể chịu hành hạ trong trong màn đên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/theo-dong-tinh-yeu/306834/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.