“Khi đó, Mục Lam Xuyên cảm thấy em là một y tá ở một phòng bệnh nhỏ không có tương lai gì, không cùng đẳng cấp với anh ta, anh ta muốn chia tay với em. Lúc ấy em nhìn thấy chiếc đồng hồ nam kia, định đưa cho anh ta, cầu xin anh ta đừng chia tay với em.”
“Nhưng chiếc đồng hồ còn chưa kịp mang ra tặng, Tân Mạc Ngôn đã tìm tới, lúc ấy biết được gia thế hùng hậu của Tân Mạc Ngôn, em như bị ma xui quỷ khiến mà không hề phủ nhận lời anh ấy hỏi.”
“Em cũng đã từng lo lắng, đã từng áy náy nhưng sau khi dần dần tiếp xúc nhiều hơn, nếu là phụ nữ thì sẽ có ấn tượng tốt với anh ấy…”
Từ sau khi về nước, Thiên Hân Vũ chưa từng nghe Thiên Khê Nghiên bình tĩnh nói những lời từ sâu trong đáy lòng mịm nhiều đến như vậy nhưng giờ phút này, cô càng nghe càng khó chịu.
“Đứa bé là của ai?” Thiên Khê Nghiên không muốn nghe lại quá khứ kia nữa.
Đôi mắt của Mạt Tiêu Têu lấp loé, nói thật: “Mục Lam Xuyên.”
“Các người còn chưa dứt được tơ lòng sao?” Thiên Hân Vũ kinh ngạc.
“Không phải chưa dứt được tơ lòng mà là đứt rồi lại nối lại.” Cảm giác nói thật khiến cho Thiên Khê Nghiên vô cùng thoải mái.
“Nhưng em đang quen với Tân Mạc Ngôn mà.” Mạt Tiểu Mạt nhíu mày.
“Em cũng có nhu cầu sinh lý bình thường.”
“Đây là lý do em phản bội Tân Mạc Ngôn sao?”
“Đây không phải phản bội, Tân Mạc Ngôn chưa hề thích em, anh ấy chỉ thích người mà anh ấy đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/theo-duoi-me-xin-xep-hang/2253703/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.