“Ngọc Nhi, cứ tự nhiên như ở
nhà nhé, đừng khách sáo ”
Bà Kim Nhã hớn hở gắp cho
Ngọc Nhi miếng thịt kho tàu thơm
phức. Không biết vô tình hay cố ý,
bà sắp xếp cho Đình Phong ngồi
cạnh Ngọc Nhi.
“Có bao giờ cháu đến ăn cơm
mà khách sáo đâu bác.” Ngọc Nhi
chu môi làm nũng với bà Kim Nhã,
cô còn quay sang phía Đình Phong
Đình Phong không định đáp lời
cô nhưng thấy mẹ mình đang nhìn
chăm chăm nên anh đành gật đầu
âm ừ đồng ý.
Thấy thái độ của Đình Phong
không lạnh nhạt như ngày thường,
Ngọc Nhi vui sướng cũng gắp cho
anh một miếng cá chiên, ngọt ngào
lấy lòng: “Anh ăn thử món cá đi, anh
thích nhất ăn cá chiên còn gì.”
Có thế thấy điều ông Quân nhận
xét về Ngọc Nhi là không sai, cô gái
này không hề đơn giản, chỉ cần xem
“việc Ngọc Nhi nắm bắt được sở
thích và thói quen của Đình Phong
là hiểu được cô đã chuẩn bị kỹ càng
thế nào.
Ông Nam cũng tủm tỉm quay
sang nhìn vợ và trêu chọc:
“Bà thấy không, con bé này chỉ
biết đến anh Phong của nó, còn hai
cái thân già này thì bỏ quên mất rồi.”
“Đâu có ạ, cháu nhớ nhất bác
trai thích ăn món tôm còn bác gái
thích món giá đỗ xào lòng mà.”
Ngọc Nhi nhanh nhảu vừa nói vừa
gắp những đồ ăn mà bố mẹ Đình
Phong thích ăn.
Ông Nam và bà Kim Nhã vô
Cùng hài lòng về biểu hiện của cô,
nhất là bà Kim Nhã, bà nhìn Ngọc
Nhỉ cảm thán: “Ai mà cưới được
cháu đúng là phúc ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/theo-duoi-vo-cam/1117499/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.