Lần đầu tiên trong đời, Hứa Lộc mới hiểu rõ cái gì gọi là như ngồi trên đống lửa.
Lục Kiệm Minh chiều nay tức giận đến mức bốc khói, lúc này mang tâm trạng muốn hả giận, cánh tay dài đặt lên lưng ghế sô pha, ngón tay chậm rãi gõ vào da bò của ghế bên dưới: “Xưng hô thế nào?”
Anh gõ một cái, tim Hứa Lộc cũng theo đó mà run một cái, run đến phát sợ: “Hứa Lộc…”
“Ở đâu?”
“Bên cạnh vành đai thứ năm.”
Lục Kiệm Minh cười khẩy: “Vành đai thứ năm to như vậy, cụ thể là ở đâu?”
Đây là muốn hỏi địa chỉ để truy thu nợ với cô?
Hứa Lộc nuốt nước bọt, miệng nói bừa: “Phía Nam.”
Trần Mỹ Trân mấy ngày nay luôn ở trong căn nhà mà Hứa Lộc thuê ở phía Bắc thành phố, nghe vậy thoáng nghi ngờ bản thân lạc hướng trong thành phố lớn này, ngạc nhiên nhìn con gái nhà mình.
Lục Kiệm Minh tiếp tục hỏi: “Tiểu khu nào ở Phía Nam?”
Hứa Lộc ấp úng không nói.
Giang Uyển đầy nghi hoặc, đẩy Lục Kiệm Minh một cái, đùa bỡn gỡ rối: “Mới vào đã tra hộ khẩu, con dọa Lộc Lộc đó!”
Lục Kiệm Minh cười cười, đưa tay móc điện thoại ra, nhìn Hứa Lộc với ý đồ sâu xa: “Vậy trao đổi số điện thoại đi.”
“...” Hứa Lộc
Hứa Lộc cảm thấy nghẹt thở.
Lục Kiệm Minh vừa vào đã nhìn chằm chằm vào cô gái, trước là tra hộ khẩu, giờ trực tiếp muốn lấy số điện thoại, không chỉ khí chất lịch thiệp ngày thường không còn một chút nào, mà cách tán tỉnh cũng quê mùa như vậy.
Màn hình điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/theo-tinh-tinh-chay-chay-tinh-tinh-theo/2174645/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.