Nhân từ từ tỉnh dậy khỏi giấc ngủ của mình.
Dù radio vẫn chưa reo nhưng mặt trời đã lên cao chào đón một ngày mới. Bình minh hôm nay nó đẹp làm sao! Thật đấy! Khác với khung cảnh tờ mờ tối mọi hôm, nó chan hòa những tia nắng ấm áp ngả vàng...
Sao nó lại sáng vậy ta...?
Nhìn cứ như...
Nó đã lên...lâu lắm rồi!
"Thôi chết! Sắp trễ rồi!!!"-Nhân hoảng hồn nhận ra
Còn 15 phút trước khi vào học!!! Thời gian đang rút ngắn dần!
Cậu hối hả thay đồ, giật cặp, chạy thụt ra ngoài, phi thẳng ra đường quên luôn bữa sáng!
"Sao nó không báo giờ vậy!?"
"Hôm qua nhớ cài rồi mà!"
Thổn thức đầy người nhưng cậu không thể nào nghĩ thoáng được khi đang phóng xe như hung thần trên quốc lộ.
Đạp mãi cũng đến nơi, chỉ cần băng qua lộ là đến trường. Nhưng ngay khi cậu tưởng mình đã đến nơi thì ôi không! Cổng trường đang đóng lại trước mặt mình!
Bứt quá, Nhân rê quay xe, rẽ phập ngang lộ, đạp mạnh pê-đan, vụt thẳng vào trong, mất lái té ngửa ra sân trước khi cánh cổng đóng cái ầm!
Nằm trên sân trường, dang rộng tứ chi, Nhân vừa thở hổn hển vừa cười khuây khỏa, lấy một tay đấm thẳng lên trời la lớn:
"VÔ KỊP RỒI!"
Cậu tiếp tục nằm đó lấy sức một lúc trước lái xe vào bãi đỗ của trường.
Bãi đỗ xe của trường là một tầng dưới mặt đất nằm ngay dưới khuôn viên chỗ đại sảnh và các lớp học. Nó có nhiều thang máy ở khắp các góc cho đi thẳng lên lớp học.
Đi lên khu vực các lớp học, Nhân mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thi-tham-va-chuoc-loi/1138671/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.