Thẩm Chi Niên lạnh lùng nói: "Thả người."
Người đàn ông cười: "Thả, đương nhiên thả. Chúng tao chẳng việc gì phải làm khó dễ một người phụ nữ." Nói xong hét to một tiếng, "Trước tiên trói Thẩm Chi Niên lại, sau đó thả bà Thẩm ra." Trong lời nói không hề có chút ý tứ sợ hãi nào.
Trương Sơ Tâm sợ đến bật khóc, "Thẩm Chi Niên, anh, đồ ngốc này!"
Thẩm Chi Niên cười nhìn cô, trên mặt không hề có chút sợ hãi, ánh mắt dịu dàng tới mức có thể tan ra thành nước, "Anh không sao."
Trương Sơ Tâm càng khóc dữ hơn. Không sao? Sao có thể không sao được! Cô thấy anh bị trói lại, ngửi thấy khắp phòng đều mà mùi xăng, hoảng sợ dâng lên trong lòng.
Sau khi Thẩm Chi Niên bị trói lại, người kia đúng như lời hứa thả Trương Sơ Tâm nói: "Bà Thẩm, cô có thể đi rồi."
Trương Sơ Tâm nhào vào lồng ngực Thẩm Chi Niên, ôm anh thật chặt, vừa khóc nức nở vừa nói không nên lời: "Thẩm Chi Niên, đồ ngốc này, ai cho anh đến..."
Thẩm Chi Niên cong môi cười, không có chút sợ hãi nào, "Sao anh có thể không đến? Vợ con anh đều ở đây, đương nhiên anh phải tới rồi.
Trương Sơ Tâm khóc đến không biết trời đất là gì, nước mắt liên tục trào ra.
"Bà Thẩm, đi thôi, bằng không đợi một lúc nữa tao đổi ý, một nhà ba người chúng mày không ai có thể ra khỏi đây được đâu." Người đàn ông gõ nhịp lên bàn hai lần, lạnh lùng nói.
Thẩm Chi Niên nhìn Trương Sơ Tâm, "Đi đi, anh sẽ mau chóng trở về."
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thich-em-nhu-the-cu-the-thich-em/500456/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.