Editor: Dánh
Bộ dáng bây giờ của cô chắc chắn rất khó nhìn. Vừa rồi mất mát bị đè trong lòng đột nhiên nổi lên.
"Anh làm gì vậy." Kiều Nguyệt đỏ mặt đẩy anh ra, ấp úng nói: "Em muốn đi ngủ."
Thương Yến mơ hồ cảm nhận được sự né tránh của cô gái nhỏ, anh kiên nhẫn dỗ cô: "Nguyệt Nguyệt, hôn xong rồi ngủ."
"Không được hôn!" Kiều Nguyệt vội vàng ngắt lời anh, ánh mắt trốn tránh, không dám đối diện với ánh mắt anh, nghiêng mặt nhỏ giọng nói: "Tối nay anh về nhà trước đi, ngày mai mẹ và chị dâu sẽ đến chăm sóc cho em. Anh, anh cứ tạm thời về công ty đi, không cần luôn ở đây."
Thương Yến ngẩn người, nhìn chằm chằm cô gái nhỏ kì quái nói: "Nguyệt Nguyệt, em vừa sinh xong sao anh có thể rời đi."
"Có mẹ và chị dâu mà." Kiều Nguyệt cúi đầu mềm giọng nói: "Thời gian một năm này, gần như anh đều làm việc tại nhà, bây giờ con cũng sinh rồi, anh vẫn sớm một chút về công ty đi."
Thương Yến nâng mặt cô gái nhỏ lên, thấy mắt cô hơi lóe, trầm giọng nói: "Nguyệt Nguyệt, anh đồng ý qua với em sẽ ở bên em, còn phải cùng em bỏ đi đống thịt trên bụng, sao bây giờ em lại đuổi anh đi?"
"Trước kia em chỉ nói chơi thôi." Thanh âm càng thấp hơn, "Công việc anh bận, em không thể cứ phiền anh, dù sao còn có mẹ và chị dâu mà."
Thương Yến chỉ cảm thấy cô gái nhỏ có con gái liền không cần anh nữa.
"Nguyệt Nguyệt," Ánh mắt anh hơi tối, hỏi lần nữa: "sao lại muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thich-em-thich-me-muoi-vi-em/2096535/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.