Editor: Dánh
Kiều Nguyệt đem mặt chôn ở sau lưng anh, nhẹ nhàng cọ vài cái, mặt dần dần biến hồng.
Dựa vào lưng Thương Yến khiến cô có cảm giác an toàn kiên định.
Tay Kiều Nguyệt đang ôm eo Thương Yến, không cầm lòng được chậm rãi siết chặt, trong miệng nhỏ giọng hừ hừ.
Cúi đầu nhìn thoáng qua đôi tay trắng nõn vắt ngang qua eo mình, Thương Yến bắt đầu lau khô tay, xoay người một tay ôm Kiều Nguyệt, tay kia đặt lên bụng cô, cực nhẹ xoa nhẹ, nói: "Có phải lại không thoải mái không?"
Thanh âm cô gái nhỏ rầu rĩ, nghe vào tựa hồ có chút không biết làm sao.
Kiều Nguyệt giơ tay trùm lên mu bàn tay Thương Yến, lắc lắc đầu, "Bụng không có không thoải mái."
Cô ngước mắt nhìn Thương Yến, thấy trong mắt anh không chút nào che giấu quan tâm và lo lắng, trong lòng hơi ngọt ngào, đem mặt dán vào ngực anh.
Thương Yến lớn lên đẹp trai, dáng người tốt, đối với cô lại thật sự quan tâm, cô ngẫu nhiên động tâm một chút là chuyện rất bình thường.
"Nguyệt Nguyệt?" Thương Yến nâng lên mặt cô, trong lòng lo lắng.
Cô gái nhỏ cái gì cũng không nói, yên lặng ghé vào ngực anh, khiến anh càng thêm bất an.
Thương Yến nhìn kĩ mặt Kiều Nguyệt, khi cùng tầm mắt cô gái nhỏ đối diện, tim anh trong phút chốc đập nhanh hơn, ánh mắt hơi giật mình.
Hiện tại ánh mắt cô gái nhỏ nhìn anh, hình như không giống lúc trước.
Kiều Nguyệt xem bộ dáng ngốc lăng của anh, mềm lòng, nhẹ nhàng đẩy anh một chút, nhỏ giọng kêu anh: "Thương Yến."
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thich-em-thich-me-muoi-vi-em/2096607/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.