==>==
+++
– Phương!
Mới nhắc Tào Tháo, Tào Tháo xuất hiện rồi!
Xa xa, một bóng người cao cao tiến lại, nhìn tụi tôi nở nụ cười, à không, chính xác hơn là cười với nhỏ Phương.
– Quân, đi đâu thế? – Nhỏ Phương tươi cười mở lời trước.
– Cùng mẹ đi sắm mấy thứ lặt vặt trong nhà ấy mà! Cậu…vào đây…định mua quà cho bạn trai sao?
Nhìn gần trông cũng được lắm chứ bộ, cười rõ xinh trai. Đối xử với con gái lại nhẹ nhàng, dịu dàng như vậy, ai da…
– Kiểu này ông Phong thua chắc rồi. – Trang “trưởng” đứng nép lại thì thầm vào tai tôi.
– Ừ, con trai người ta ngoan ngoãn, dễ thương lại xinh trai đến thế mà! – Thế này thì nhỏ Phương chắc sẽ không thương tiếc đá ông Phong qua một bên mà đến với chàng này thôi.
– Đâu có, đi mua chung với bạn thôi. Phương làm gì có người yêu để tặng quà chứ! – Nói đến đây mắt nhỏ cụp xuống, khéo léo che giấu nỗi buồn.
– Không cần Phương tặng cũng có người tình nguyện tặng Phương mả! Chỉ cần cho người đó một cơ hội là đủ.
Lời nói của cậu chàng tên Quân ấy phát ra khiến hai đứa làm nền nãy giờ như tôi với nhỏ Thảo suýt đứng hình. Nhìn vẻ mặt anh chàng lúc này trăm phần trăm là nghiêm túc, ánh mắt nhìn nhỏ Phương ôn nhu thấy rõ, lại có vài phần hy vọng.
Quá, quá lộ liễu rồi! Ý tứ rõ ràng đến vậy, anh chàng này cũng can đảm quá đi. Tôi nhìn cậu bạn tên Quân thầm khen ngợi, nếu ông Phong không phải là bạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thich-ong-roi-lam-sao-day/2007223/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.