Các vị bô lão bị giam lõng cũng được thả ra. Tay Đạt Kha run lên nắm chặt vào thành ghế lông của đại vương khi nghe họ kể lại chuyện đã xảy ra. Tuấn nhan của hắn đã không còn giữ lại sự điềm tĩnh…
- Nhị vương gia bắt nhốt những người cản hắn, còn có ý làm nhục vương phi chọc tức người. Chúng thần cố sức cản nhưng không bảo vệ được nương nương… Nhưng khi sáng ra phát hiện Đạt Khiêm bị đánh ngất trong lều lớn cùng vết dao làm bị thương, chỉ là không còn ai biết hay thấy nương nương đã đi đâu cả!
Đạt Kha run lên cầm ly đồng ngay tay bóp cứng rồi quăng xuống bọn người đang quỳ làm một bô lão chảy máu trán nhưng vẫn cắn răng không dám nói gì. Tất cả đều xanh mặt sợ sệt giữ im lặng. Hắn thở dồn, cơn giận bừng bừng dễ dàng giết bất cứ ai mà không cần thêm lí do.
Y Nhi ngồi đó nhìn thấy không nói gì. Đạt kha đứng dậy lớn giọng rõ ràng không còn có thể điềm tĩnh như lúc thường…
- Vương phi của ta lại không bảo vệ được thì các ngươi sống làm gì nữa lũ ăn hại! Còn đợi ta hỏi mới nói ra!? Mau tìm nàng ấy về cho bổn vương ngay nếu không bỏ mạng hết cho ta ngay!!!
- Chúng thần sẽ tìm nương nương về ngay!
Từ bô lão cho đến các thuộc hạ không dám đứng dậy, ai cũng khúm núm sợ sệt bò ra khỏi lều. Đạt Kha quay người liền hất cả bàn gỗ nhỏ, đập phá mọi thứ trong tầm tay vẫn không thể hả cơn giận này. Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thich-sat-phu-quan/489541/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.