Dịch giả : anubis1603
Vừa mới tiến vào cửa lớn của Đông phương gia, Hàn Chánh Hiên đã cảm nhận được hai cỗ khí thế bất đồng một chính một tà. Vừa vào đại sảnh, liền nhìn thấy một con con liêu ca (chim nhồng nhống, tiếng anh là hill myna ) mỏ đỏ đậu trên một cái giá đậu, đang nghiêng đầu, nhìn ba người đang đi tới, mặc dù chân của nó bị dây xích khóa chặt, nhưng lại là một bộ dạng, biểu tình nhàn nhã điềm tĩnh.
Đôi mắt nó lúc nhìn về hướng Tử Linh thì không chịu nổi, ráo hoảnh :
- "Quái vật, quái vật." Con liêu ca quay về phía Tử Linh kêu lên hai tiếng.
-"Ngươi nói ai là quái vật?" Tử Linh không hiểu rõ hỏi lại.
-"Ngươi là quái vật, quái vật, kiệt kiệt....." Con liêu ca một bên kêu lên một bên cười đắc ý.
-"Ngươi mói là quái vật, dám nói bổn thần y là quái vật, ta thấy ngươi là không muốn sống nữa rồi." Tử Linh bốc hỏa phừng phừng tiến lên xách cái cổ của con liêu ca kia.
-"Linh nhi, đây là nhà người ta." Hàn Chánh Hiên vội chạy tới cản lại, trước tình huống đáng sợ này còn không có biết rõ, nàng đã trước tiên đem con chim quý của người ta ra bóp chết.
Tử Linh tức giận buông lỏng tay ra.
Con liêu ca khẽ nhếch cái mỏ nhỏ, thè đầu lưỡi vắt sang một bên, quay về phía Tử Linh làm mặt quỷ.
Hàn Chánh Hiên trông thấy tình cảnh quỷ dị này, sửng sốt một chút.
-"Hắc hắc" Tử Linh đột nhiên cười gian một tiếng, bàn tay hướng cái đuôi của Con liêu ca, nhổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-bat-vong-nga/459478/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.