Chương 13
Khi nào thì rời khỏi lâu Nhàn Thoại, cũng như làm cách nào về tới nhà, Tinh Chiếu đều không nhớ rõ. Chờ tới khi các cảm giác từ cơ thể trở lại thì ngoài trời đã tối đen một mảng, sau đó là một trận tiếng bước chân vang lên dồn dập. Cái người mình yêu sâu đậm, vẻ mặt lo lắng, cực kì lo lắng hiện ra trước mắt.
"Tinh Chiếu, sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?" Chiến Vân vẻ mặt lo lắng hỏi.
"Tại sao không nói cho ta biết?" Tinh Chiếu cố nén nước mắt hỏi.
"Cái gì?" Chiến Vân vẻ mặt khó hiểu hỏi lại.
"Còn muốn tiếp tục giả ngu sao?" Tinh Chiếu trào phúng (châm biếm) nói.
"Thực xin lỗi!" Chiến Vân cúi đầu, thật lâu sau mới lên tiếng.
"Tại sao không nói cho ta biết?" Tinh Chiếu lại hỏi.
"Ta không biết phải nói làm sao!" Chiến Vân chán chường (vẻ mặt chán nản) nói.
"Tại sao?" Tinh Chiếu hỏi.
"Tinh Chiếu, nàng không nên yêu ta!" Do dự mãi, Chiến Vân mới mở miệng nói.
"Lôi Chiến Vân, tới bây giờ ngươi còn nói cái câu đó?!" Tinh Chiếu nổi giận, đứng lên, nước mắt không tiếng động rơi xuống, tâm đau như bị mãnh thú cắn xé.
"Tinh Chiếu?!" Chiến Vân gọi, Tinh Chiếu chỉ phẫn nộ nhìn nàng.
"Ta thật sự-- thật sự hy vọng nàng sẽ không yêu ta, như vậy thì ta có xảy ra chuyện gì, nàng cũng sẽ không thương tâm, cũng sẽ không đau lòng!" Chiến Vân ôm Tinh Chiếu, nghẹn ngào nói.
Nước mắt rơi càng thêm mãnh liệt, tới giờ tích tụ trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-chieu-chien-van/1492402/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.