Pháp tắc đại đạo cộng hưởng thường khiến cho một loại pháp tắc đại đạo huyền bí không thể chứng kiến được phơi bày theo phương thức cộng hưởng, độ khó khi lĩnh ngộ giảm bớt rất nhiều.
Còn thứ gây ra pháp tắc đại đạo cộng hưởng, ngoài Côn Lôn kính và Nguyên Cực Thần Quang, còn có một thứ rất quan trọng thôi thúc, chính là Tuyền Cơ xích.
“Hóa ra... đại đạo tương thông là vậy à? Để ta xem xem, rốt cuộc ngươi có huyền ảo gì đây!”
Sau khi Ninh Dạ lên tiếng, ánh sáng xoay chuyển kia đã tràn vào cơ thể của y, làm thức hải của Ninh Dạ dấy lên sóng gió ngập trời.
“Keng!’
Ngoài cửa sổ vang lên tiếng chuông khánh, đánh thức Ninh Dạ từ nơi sâu xa.
Mở mắt ra, đôi mắt Ninh Dạ lấp lánh ánh sáng, như lóe lên hào quang của nhật nguyệt tinh thần, nhưng lại lập tức biến mất.
“Phù!” Ninh Dạ thở dài một hơi.
Hào quang hiện lên sau đầu, pháp tướng Hoa Luân xuất hiện, không ngờ đã là ba tầng luân cảnh.
“Quả nhiên sau khi lĩnh ngộ một phần pháp tắc đại đạo hệ quang, thậm chí tu vi cũng trực tiếp tăng cường? Có thể thấy tu vi và đại đạo cũng luôn tương thông. Chẳng trách muốn cảm ngộ đại đạo cần có tu vi. Nếu không có căn cơ thì khó mà nhòm ngó huyền bí. Nhưng đã có phương pháp pháp tắc đại đạo cộng hưởng, rất nhiều chuyện sau này sẽ thuận tiện hơn nhiều.”
Ninh Dạ mỉm cười tự nhủ.
Y ngẩng đầu lên nói: “Còn không đi ra?”
Thiên Cơ từ dưới đất nhô lên, xuất hiện bên cạnh Ninh Dạ, cười hì hì nói: “Báo cho ngươi một tin tốt, Lâm Gù...”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.