Thư Vô Ninh thở dài: “Nêu đệ tử chuyên tâm chế phù, e là tu vi tiến bộ rất chậm. Mà đệ tử lại không thích chiến đấu, e là khó mà đột phá trong phương diện pháp thuật. Nhưng như vậy mới đúng, nếu không thì phù sư chẳng thành vô địch thiên hạ rồi à?”
Bàng môn tà đạo cũng có hạn chế theo nhiều nguyên nhân, uy lực của phù chú bị giới hạn bởi bản thân phù sư.
Ninh Dạ lại nói: “Thế thì còn loại thứ hai. Tuy đại năng thi triển pháp thuật cấp thấp sẽ bị hạn chế về uy lực, nhưng cơ chế sẽ không thay đổi.”
Thứ gọi là cơ chế chính là hiệu quả đặc biệt của một số pháp thuật.
Một số pháp thuật có cơ chế đối lập bẩm sinh, ví dụ như trăm phần trăm xuyên giáp và trăm phần trăm không bị xuyên giáp, đây là đối lập về mặt cơ chế.
Khi cơ chế của hai loại pháp thuật xuất hiện tình trạng đối lập, nếu bản thân pháp thuật không có cao thấp, thứ quyết định chính là tu vi của tu sĩ, thể hiện lên bùa chú sẽ là cấp bậc.
Trong chuyện này, cấp độ tu vi cao thấp ra sao sẽ có ảnh hưởng trực tiếp.
Đây chính là nguyên nhân vì sao Ninh Dạ có nhiều thủ đoạn không thể sử dụng với mục tiêu có tu vi cao hơn bản thân: Tu vi ảnh hưởng tới cơ chế.
Thậm chí cả máu của La Lầu cũng chịu ảnh hưởng này, nhưng máu pháp thuật từ máu của La Hầu có mức độ ưu tiên cực cao, trong cảnh giới Hoa Luân không ai tránh được, cảnh giới Vạn Pháp cũng chỉ suy yếu.
Cũng theo đạo lý này, cấp bậc của phù lục cũng ảnh hưởng tới mức độ ưu tiên của cơ chế.
Cấp bậc càng cao thì mức độ ưu tiên của cơ chế cũng càng cao.
Trong trận chiến ở chợ người, Ninh Dạ sử dụng Tỏa Nguyên phù lục hẩm, tương đương với cảnh giới Vạn Pháp thi triển pháp thuật Tỏa Nguyên Phong Cấm của Hoa Luân, mức độ ưu tiên của cơ chế tăng cường, kết quả là tất cả tu sĩ Hoa Luân không ai bỏ chạy được, trừ phi đối phương cũng có đột phá trong độn thuật.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.