Tuyết Những thứ cao nhã là: Trang phục màu tím nhạt, bên ngoài khoác một chiếc áo trắng. Con vịt nhỏ. Đá bào đựng trong bát vàng mới. Hoa mai rơi trên tuyết ngập đầy.
- Sei Shõnagon -
Thời tiết rất buốt và nhiều gió.
Một sáng thức dậy, kéo chiếc rèm cửa sổ bằng lụa đen trĩu nặng, kinh ngạc phát hiện thấy một màu bạc trắng bên ngoài cửa sổ. Tuyết rơi rồi! Một trận tuyết cực lớn.
Những bông hoa tuyết to bằng nắm tay bay lượn khắp trời. Đẹp đến nỗi ngỡ như đang mơ. Tòa nhà, đường phố, xe hơi, rừng cây tất cả đều bị tuyết giấu kín vào lòng. Thế giới như biến hình, đột nhiên chỉ còn lại ý thơ
Hồi nhỏ, tuyết rơi đối với tôi có nghĩa là năm mới, đập trúc, vây quanh bếp lò lột quýt ăn. Nhưng từ khi tôi bước vào thời thanh xuân, Thượng Hải cũng không rơi một trận tuyết thực sự nào.
Trận tuyết lớn đầu tiên ở New York đã đánh thức mọi ký ức có liên quan tới tuyết trước kia. Tôi mơ màng ngồi trên nắp bàn cầu, ngó đăm đăm ra màn tuyết trắng bên ngoài. Rồi đánh răng, chải đầu, làm công việc vệ sinh đơn giản, ăn nốt số bánh chẻo hôm qua còn sót lại. Khi làm một số công việc quá quen thuộc buổi sáng, đôi mắt vẫn đắm đuối nhìn ra cảnh mình hóa thành một bông tuyết, nhẹ nhàng bay lượn trong không trung, tinh khiết, đẹp đẽ, không thể làm chủ, rơi xuống đất, tan ra hoặc bị một đế giầy bẩn thỉu nghiến nát...
Quá trình sống có thể cũng chỉ đơn giản như thế, cũng bay bổng trong không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-cua-toi/2190452/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.