- Tìm kiếm cơ duyên? Khụ khụ!
Lạc Càn Trinh suýt chút nữa bị nước bọt sặc chết.
Bởi vì đối phương là con cháu bàng chi, cũng chưa từng xuất hiện qua, đối với gia tộc tình cảm không sâu, cho hắn nhiều vật tư như vậy, mục đích rất đơn giản, để hắn có lòng cảm mến với gia tộc, vì tộc nhân hiệu lực.
Cái tên này ngược lại tốt, cầm đồ vật xong, cửa tàng bảo khố còn không có ra, liền muốn đi... Có cần nhanh như vậy hay không? Coi như ngươi không quan tâm chức vị tộc trưởng này, thế nhưng thật không thể cái gì cũng mặc kệ không hỏi a!
- Tộc trưởng, ngươi trước không vội tìm kiếm cơ duyên, vừa rồi tất cả trưởng lão trong tộc thảo luận ra một quyết định, muốn để ngươi tới giải quyết... Chỉ cần chuyện này làm xong, coi như ra ngoài cũng không sao...
Lạc Càn Trinh bất đắc dĩ, mở miệng nói.
- Quyết định gì?
Trương Huyền nhìn qua.
- Hôm qua Trương gia ở trước mặt mọi người từ hôn, chắc hẳn tộc trưởng đã biết!
Lạc Càn Trinh nhìn qua.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Chuyện này hắn là nhân vật chính, biết rõ rõ ràng ràng.
- Lạc gia, là đại gia tộc thứ hai của Danh Sư đại lục, từ trước tới nay được người kính ngưỡng, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, xảy ra chuyện như thế, mặt mũi mất hết... Tài nghệ không bằng người, không có cách nào, chúng ta vốn cũng không muốn lấy công đạo gì, nhưng tộc trưởng xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ, ngay cả thiên tài của Chư Tử bách gia cũng không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-do-thu-quan/863860/chuong-3079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.