Bước vào bên trong Tuyệt Tinh Cốc, cái đạp vào mắt hắn chính là thiên hạ kỳ độc Tuyêt Tình Hoa chỉ có Tuyệt Tình Đơn mới có thể đem ra làm thuốc giải a. Hắn cũng thực sự tò mò, rốt cuộc, trên đời này thực sự có món đồ như vậy hay sao.
Thường tại võ hiệp tiểu thuyết cũng sẽ không nên quá hư cấu cái này đồ vật nên chứ. Dù sao tâm trạng con người đặc biệt là tình cảm tình yêu, khó mà bị độc dược khống chế. Diệp Thần đưa tay tới một cái bông hoa muốn hái lên. Dù sao hắn cũng bách độc bách xâm sợ cái rắm.
“Đừng có động vào nó. Có độc đó.” Một giọng nói vang lên ngăn lại Diệp Thần động tác a.
“Ta biết nó có độc.” Diệp Thần ngước nhìn lên phía trước cô gái mở miệng nói. Âm thầm đánh giá nàng a. Dưới con mắt của hắn, thông tin của nàng có thể dễ dàng bị hắn phát hiện ra a. Thật không nghĩ vừa vào tới Tuyệt Tình Cốc đã gặp cô gái này, Công Tôn Lục Ngạc, con của Công Tôn Chỉ đâu.
Nàng mặc một bộ đồ màu xanh nước biến a. Đôi mắt to tròn, mang một vẻ đẹp rất thanh nhã a. Cơ thể, đường nét đều đủ khiến bao nhiêu đàn ông mơ ước, gương mặt xinh đẹp, không biết bao nhiêu người đàn ông muốn vì nàng mà chết đâu.
“Thật soái. Ngươi... ngươi từ ngoài đi vào đây sao? Đừng đụng lung... tung sẽ bị thương đó. ” Công Tôn Lục Ngạc mở miệng ngập ngừng nói a. Lần đầu tiên nàng thấy qua nam tử như vậy say đắm lòng người a. Tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-he-thong/1361708/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.