Diệp Thần đứng trước cửa tiệm ánh mắt có chút cười lạnh nhìn trước mặt nam nhân nói: “Ngươi còn định đứng ngoài đến bao giờ? Không muốn vào bên trong sao? Nếu như đã đến đây thì đều là khách. Hôm nay ta nghỉ bán chỉ phục vụ mình ngươi, ngươi rất vinh hạnh biết không?”
Nam nhân không trả lời mà ánh mắt tuyệt vọng nhìn Diệp Thần như vậy nụ cười không khỏi nhìn xung quanh tìm kiếm một cái nào đó hình dáng.
“Tìm A Chu sao? Nàng hiện tại ở bên trong. Ngươi có hay không muốn vào?” Diệp Thần nhìn nam tử nói.
“Giáo chủ đại nhân, thật sự có lỗi. Ta đáng lẽ không lên tiếp tục thương nhớ nàng. Kiều Phong quả thực có lỗi với ngươi.” Tiêu Phong chắp tay tạ lỗi nói.
“Người giang hồ đều cho rằng ngươi hữu dũng vô mưu, xem ra họ sai lầm. Ngươi đoán được bổn giáo chủ thân phận, quả thực không tầm thường.” Diệp Thần có lời khen nói.
“Trải qua nhiều chuyện ta cũng không còn là năm đó Kiều Phong chất phác nữa.” Tiêu Phong bi thương ánh mắt mở miệng nói.
“Con người mỗi ngày đều sẽ thay đổi. Vào bên trong chúng ta tiếp tục nói. A Chu cũng ở bên trong, ta sẽ để ngươi gặp nàng lần cuối.” Diệp Thần quay đầu đi vào bên trong.
Kiều Phong cũng đắng chát lắc đầu cũng bước theo vào bên trong đáp: “Không cần thiết, giáo chủ nếu có thể đừng để nàng thấy lại ta. Ta không muốn nàng thấy ta thảm hại như thế này. Lần cuối cùng này, ta chỉ muốn giáo chủ cho ta minh bạch một số chuyện.”
“Tất nhiên có thể, ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-he-thong/1362003/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.