Sau này, mỗi khi nghĩ lại ngày đó, ta đều hối hận khôn nguôi.
Sau khi g.i.ế.c Từ Chân, Từ gia quả nhiên không để yên. Nhưng kẻ gây phiền toái lớn nhất, lại chính là muội muội của Từ Chân, thiếu cung chủ Cửu Nghi Cung, Từ Thiến Dao.
Tử vi số thuật của Cửu Nghi Cung đứng đầu thiên hạ, không ai trong giới giang hồ dám không nể mặt.
Ta bị truy sát đến cùng đường mạt lộ, mấy lần suýt mất mạng. Nhưng Từ Thiến Dao vẫn luôn nương tay, chỉ muốn bắt sống ta.
Vậy là ta có cơ hội lợi dụng. Ta trốn tránh sự truy đuổi của Từ Thiến Dao ròng rã một năm trời, cuối cùng sự truy sát mới dần lắng xuống.
Đúng lúc này, đột nhiên một ngày nọ, khi ta đến chỗ Chung lão đại giao nhiệm vụ, hắn báo tin đã tìm thấy muội muội ta.
Có người đã nhìn thấy chiếc ngọc bội có khắc chữ "Chúc" trên người một cô nương tên Lý Đường.
Với bản tính cẩn trọng, ta đã điều tra kỹ lưỡng thời gian và tuổi tác của cô nương đó, mọi thứ đều khớp với muội muội ta.
Nhưng nàng ấy đã bị bán vào thanh lâu. So với việc đi theo ta, có lẽ kiếp sống phong trần kia cũng đáng thương không kém.
Vậy là ta quyết định đưa nàng về thôn.
Hình bóng muội muội trong ký ức đã trở nên mơ hồ, ta chỉ nhớ nàng rất hay khóc nhè. Lý Đường sau khi về nhà cũng vậy, nàng rất hay khóc, nhưng lại vô cùng đảm đang, tháo vát.
Nàng ấy dường như rất sợ bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-nhuoc-ngai/1524120/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.