Gương mặt già nua của Ninh trưởng lão đã tràn ngập vui mừng với nụ cười tươi rói.
“Ha ha ha, không tệ, làm tốt lắm”.
Ninh trưởng lão vừa nói vừa bật cười ha hả: “Sở Vân Mặc có bằng lòng bái ta làm sư phụ không?”
“Bái sư sao?”
Cổ Trình Thành bất ngờ, tự hỏi chuyện gì xảy ra thế này?
“Đệ đệ còn ngẩn ra đó làm gì chứ? Sư phụ tỷ là người đầu tiên theo con đường tu tập trận của Đạp Vân Tông trận đấy, đệ mau quỳ xuống hành lễ đi”.
Sở Tiêu Tiêu thấy Cổ Trình Thành bất ngờ đứng đơ ra đó, vội vàng nói.
“Xin lỗi Ninh lão, lần trước vãn bối đi ra ngoài đã tình cờ gặp một vị tiền bối giúp đỡ, cho nên đã bái vị đó làm sư phụ rồi”.
Cổ Trình Thành nghĩ một lúc rồi nói, sư phụ của hắn là Ninh Tòng Võ. Người đời xem sư phụ như là cha, vậy nên không bao giờ hắn quên được sư phụ của mình.
“Đệ đệ đừng ngốc như vậy chứ”.
Sở Tiêu Tiêu vội vàng đến gần Cổ Trình Thành, nắm tay hắn quát.
Cổ Trình Thành cảm nhận xúc cảm mềm mại và sự quan tâm chân thành của nàng ấy nên nở nụ cười, xin lỗi: “Đệ thật sự đã có sư phụ rồi mà tỷ”.
“Không sao”.
Ninh trưởng lão xua tay nói: “Sở Vân Mặc có tư chất về trận pháp cực cao, lão phu đây vẫn luôn tìm một vị đệ tử để kế thừa bản lĩnh của mình. Tuy tỷ tỷ của ngươi có tư chất khá, nhưng vẫn thua xa về thiên tài trận đạo của các tông môn khác.
Vì vậy ta luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-de-bat-tu/255855/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.