Hại Thiên Thu nhiều ngày bị quấy nhiễu, ăn không ngon ngủ không yên. Nàng quả thật bị con ma này tức cho gần chết rồi.
Hàn Tuyết Âm nhìn nàng, kể cũng thương nhưng thôi cũng đành bó tay. Một đám người còn lại thì cũng khó hiểu vô cùng.
Mọi người chụm đầu lại suy nghĩ. Bọn họ đều tiến vào vùng sương mù, nhưng chỉ riêng Hại Thiên Thu bị ám. Hàn Tuyết Âm ngẫm nghĩ, có lẽ là do Hại Thiên Thu là người duy nhất trong bọn họ phong bế linh lực, nên mới bị quấn lấy đi. Còn không, các nàng cũng khỗng nghĩ ra được thêm lý do nào khác.
Hại Thiên Thu ngẹn khuất, tìm một gốc cây, đem toàn bộ nỗi giận phát tiết. Chừa lại một thân cây co quắp đầy lỗ thủng.
Thuấn Giai, Lâm Chí Hàn, Phong Hào, Giang Mi nhìn về phía tàn tích. Đồng loạt hướng về Hại Thiên Thu âm thầm bật ngón cái. Quả là nữ cường nhân!
Hại Thiên Thu phủi phủi tay: "Được lắm! Đi! Chúng ta đi bày trận, để xem thứ quái quỷ này còn dám đùa giỡn bổn cô nương hay không!"
Nói rồi nàng dẫn đầu, kéo theo Hàn Tuyết Âm đi ra ngoài. Từ lần trước ở trong sương mù, mấy tờ phù đều bị các nàng sử dụng hết. Hại Thiên Thu cũng cần phải vẽ thêm một đống mới.
Vừa vặn, giấy mực đều đã hết, nên các nàng liền quyết định đi dạo phố trước. Hàn Tuyết Âm theo sau Hại Thiên Thu mua giấy mực, thay nàng chọn chút giấy tốt, đồng thời trả giá mặc cả với chưởng quầy một trận.
Chưởng quầy cùng Hàn Tuyết Âm khẩu chiến, miệng rồng phun
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dia-van-hoi/82228/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.