Chương 7 
 ĐẠN LẠC TỚI QUÁ NHANH! 
 “Nghiên Ca, sao bây giờ con mới nghe máy!” 
 Giọng nói của Cố Bảo Nghĩa truyền ra từ điện thoại, gương mặt xinh đẹp tinh xảo của Nghiên Ca thoáng hiện lên vẻ trào phúng. 
 “Tìm con có chuyện gì?” 
 “Sao nào? Bây giờ con làm dâu nhà họ Lục rồi thì không muốn nhận người bố này nữa đúng không? Không có chuyện gì thì không thể tìm con à?!” 
 Lần nào gọi điện thoại cũng sẽ lặp lại lời nói này một lần. 
 “Có chuyện gì bố cứ nói thẳng đi, con còn bận nhiều việc!” 
 Thái độ của cô hời hợt lạnh lùng, hoàn toàn không có sự thân thiết giữa bố và con gái. 
 Cố Bảo Nghĩa tựa như đã quen với thái độ này rồi. 
 Ông ta hơi trầm mặc một lát, sau đó dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Bây giờ vốn xoay vòng trong tay bố bị kẹt, con lấy chút tiền từ nhà họ Lục cho bố đi. Cần dùng gấp!” 
 Nghe vậy, Cố Nghiên Ca phải bật cười: “Bố, bố dựa vào cái gì cho là con có thể lấy được tiền từ nhà họ Lục? Còn nữa, tiền vốn của bố bị kẹt, bố dựa vào đâu cho là con sẽ giúp bố?” 
 “Cố Nghiên Ca, cho mày chút mặt mũi mày đừng có không biết xấu hổ! Bây giờ mày đổi đời rồi, quên luôn công ơn nuôi dưỡng của ông đây đúng không? Mày thử nghĩ xem, ban đầu là ai cho mày đi học, là ai...” 
“Ông im đi!” Cố Nghiên Ca hét lớn một tiếng. Cô không ngừng hít sâu, làm sao cũng không thể đè 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-duong-co-em/2127301/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.