*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tình huống thế này khiến Nghiên Ca thấy khó chịu, cô lặng lẽ xoay người lùi về sau cửa, nhưng lại có người không có mắt nhìn. “Nghiên Ca, chào buổi sáng!”
Nghiên Ca dừng bước, chán nản thở dài.
Không phải cô ta đang cúi đầu ăn cơm à, sao lại có thể nhìn thấy cô vậy?
Cố Nghiên Ca xoay người, đứng ở đầu cầu thang, thờ ơ gật đầu: “Chào buổi sáng.”
“Bé con, xuống ăn cơm đi.”
Ông cụ Lục gọi Cố Nghiên Ca, nhưng cô lại lắc đầu: “Cháu không ăn đầu ông nội, hôm nay công ty có hội nghị khẩn cấp, không thể chậm trễ. Cháu đến công ty trước, mọi người cứ từ từ ăn.”
Từ đầu đến cuối Lê Uyển chưa từng nhìn Nghiên Ca lấy một cái, mãi đến khi bóng người của cô biến mất khỏi huyền quan, bà ta mới càm ràm: “Nói như kiểu mình quan trọng lắm vậy, không phải cũng chỉ là một thư ký nhỏ thôi sao?”
Ông cụ liếc Lê Uyển một cái như cảnh cáo, bà ta lúng túng nhếch môi. Nghiên Ca chạy xe ra từ tầng hầm, cổng biệt thự nhà họ Lục vừa mới mở ra, cửa sổ sau xe cô đã bị người gõ lên hai cái.
Cô đưa mắt nhìn lại, có hơi ngạc nhiên!
Nghiên Ca hạ cửa sổ xuống, thò đầu ra nhìn Hoàng An Kỳ: “Cô Hoàng có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-duong-co-em/2127400/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.