Lính gác cấp cao mất kiểm soát không phải là chuyện nhỏ, không ai dám đến gần Giang Hành, huống chi tinh thần thể bên cạnh cậu trông rất hung dữ, những chiếc răng dài và dày phản chiếu ánh sáng chói mắt dưới ánh trăng.
Giang Hành ngồi bên cạnh con hổ, đầu tựa vào cổ nó, toàn thân chìm vào bộ lông xù xì, mồ hôi làm ướt tóc mái trên trán. Quá nóng. Không khí lạnh của đêm đông xung quanh cả hai cũng bị hơi nóng bốc lên. Trước mắt Giang Hành là một màn sương mờ. Hơi thở nóng hổi của cậu phả vào lông hổ, tạo nên một phản ứng nóng bỏng hơn nữa.
Đôi tay lính gác vẫn bị trói sau lưng, cậu muốn ngồi dậy một chút, chỉ có thể dựa vào tinh thần thể bên cạnh, mặt và cổ cọ vào lông hổ, mồ hôi làm ướt những vệt lông cam đen. Lông hổ cứng cáp, chạm vào làn da nhạy cảm của Giang Hành khiến cậu nhắm mắt, giọt nước rơi khỏi lông mi, yết hầu chuyển động, cố nuốt hơi thở dồn dập.
Sự bất an và dục vọng này lan truyền qua lại giữa linh thú và chủ nhân, nhân lên gấp bội. Giang Hành vô thức xoay đầu nhẹ, cằm bị lông hổ cọ đỏ, càng làm tăng sự ham muốn trong cậu.
"Ưm..." Giang Hành không kìm được, phát ra một tiếng thở đầy uất ức, làm tan chảy cái lạnh của đêm. Ánh đèn đường chiếu lên mũi cậu, làm nổi bật những đường nét sắc sảo và điển trai, thêm một lớp mồ hôi, như viên đạn ngâm mật ong.
Giang Hành cảm nhận con hổ bên cạnh nằm xuống, rõ ràng nó cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-duong-do-an-cho-meo-bu/426446/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.