Những binh lính nhập ngũ vào mùa hè đều nói rằng, huấn luyện viên Giang là huấn luyện viên tốt nhất. Khi đứng nghiêm, cậu sẽ cho họ đứng theo bóng của tòa nhà để mọi người luôn được che mát trong bóng râm. Giờ nghỉ trưa và nghỉ tối luôn được giải tán trước một phút để tránh việc tranh giành thức ăn. Trong lúc nghỉ ngơi, huấn luyện viên Giang luôn ngồi cùng các tân binh, cười đùa và không hề tạo cảm giác chênh lệch tuổi tác.
Huấn luyện viên Trương của lớp bên cạnh giấu nhiều rượu ngon, các tân binh rủ nhau lén lấy rượu uống. Khi Lão Trương mở chai rượu ra uống thì chỉ thấy nước lã, tức giận đến mức mang chai rượu đến lớp ba để tìm Giang Hành hỏi chuyện. Huấn luyện viên Giang đá vào mông lớp trưởng, phạt họ nhảy ếch nửa đêm, cậu nói chưa hết câu đã nấc cụt vì say rượu.
Huấn luyện viên Giang với tửu lượng kém cỏi say rượu gục ngay tại chỗ, làm Lão Trương sợ hãi. May mắn thay, chàng lính gác trẻ tuổi nhìn có vẻ vô trách nhiệm lại có một dẫn đường hiểu lý lẽ. Lão Trương vội vàng tìm Cố Vân Xuyên tố cáo. Cố Vân Xuyên có thể hiểu lý lẽ, nhưng lý lẽ của hắn là mèo của mình. Dẫn đường nói, "Huấn luyện viên Trương, nếu anh muốn giữ lại số rượu còn lại, tốt nhất hãy coi như chưa có chuyện gì xảy ra."
Các tân binh nghĩ, dẫn đường của huấn luyện viên Giang cũng không tệ.
Tuy nhiên, Cố Vân Xuyên ôm lấy chú mèo say rượu, ngăn cản các tân binh vui vẻ quay về ký túc xá, nói,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-duong-do-an-cho-meo-bu/426449/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.