Ánh sáng màu máu tràn ngập toàn bộ khung ảnh, một lúc sau, ánh sáng mạnh mẽ tiêu tán, hai bóng người rơi vào chính giữa màn hình.
Khoảng nửa phút sau, một bóng người tóc vàng đứng lên.
"Tại sao... Làm sao mà! A-" Andrew tức giận gầm lên khi thấy da mình đang dần khô lại như vỏ cây và tóc bắt đầu rụng.
Sau vài giây, Arthur cũng đứng dậy khỏi mặt đất. Nhìn từ bên ngoài, hắn không có gì khác thường, chỉ là đôi mắt Arthur đờ đẫn nhìn người em trai trước mặt, không nói gì.
"Tại sao... sao có thể thế này?" Andrew gầm lên, "Không thể có gì sai trong pháp trận cả, lẽ ra chúng ta đã thành công, tại sao ta lại... ah-" Cơn đau bắt đầu bùng phát trong cơ thể hắn, cơn đau của hắn vào thời điểm này đã vượt xa giới hạn mà người bình thường có thể chịu đựng được.
Nghe thấy tiếng gầm khàn khàn, Arthur bước tới như thể vừa hoàn hồn và hất Andrew ra. Trên thực tế, ngay cả khi hắn không làm điều này thì người bên kia cũng đã sắp ngất đi vì đau.
"Ha... ha..." (Hckt: này là tiếng thở dốc nha) Dường như cơ thể Arthur cũng đang gặp vấn đề nào đó, một hành động đơn giản này đã khiến hắn sức cùng lực kiệt, thở hổn hển liên tục. Nhưng so với Andrew, nỗi đau của hắn chẳng là gì, ít nhất cơ thể hắn không có dấu hiệu biến thành thây ma.
Arthur đứng đó, ánh nhìn đầy nghi hoặc, rõ ràng là đang suy nghĩ...
Khoảng một phút sau, Arthur đi về phía Andrew đang bất tỉnh, nâng nửa người trên lên, quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-duong-kinh-khung-kinh-hai-thien-duong/96228/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.