"Nhi thần tham kiến Hoàng tổ mẫu, Phụ hoàng, Mẫu hậu."
"Thảo dân tham kiến Thái hậu, Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương ."
Tinh Hàm cùng Ngôn Thương Du song song quỳ xuống nhưng khoảng cách tuy thấy gần mà xa. Không xa làm sao được, nội tâm bé bỏng Ngôn Thương Du đã bị hù dọa, thân thể còn bị hành hung dã man a.
"Ai da, không cần đa lễ. Hai con mau mau bình thân." Hoàng đế lẳng lặng nhìn Hoàng hậu cướp lời thoại.
"Du nhi, con bây giờ là Tinh Hàm phò mã còn ở đó thảo dân Thái hậu gì nữa. Là Hoàng tổ mẫu." Thái hậu một bên cũng đầy từ ái dạy bảo cháu rể.
Ngôn Thương Du đầy cảm động nhìn Thái hậu có chút nũng nịu khẽ thốt: "Hoàng tổ mẫu!"
"Úii! Du nhi, mắt con làm sao vậy?" Thái hậu nhìn đến đôi mắt gấu trúc mỹ miều của Ngôn Thương Du đầy ngạc nhiên.
"Du nhi, sao lại thành thế này?" Hoàng hậu cũng có chút lo lắng, ba hôm trước còn tuấn tú tân lang thế mà hôm nay... sau đó đưa mắt đầy thâm tường nhìn lại nữ nhi của mình.
"Ngươi làm sao vậy?" Ai lại dám đấm con rể mới vào cửa của trẫm đây?
"Là..." Ngôn Thương Du thấy ánh mắt cảnh cáo của công chúa trong lòng có chút lộp bộp. Nhớ đến gương mặt tuấn mĩ này đấm không biết ra hình dạng gì lại nổi lên chút lửa giận ngầm không tên. Đau chết nàng rồi.
"Bẩm, là... nhi thần đòi hỏi nhiều quá... công chúa... chịu không được... nổi giận..." Ngôn Thương Du mặt lộ ra ngượng ngùng tiếu phi tiếu, câu nói đứt quãng khiến người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-duyen-dinh-thien-nien/1417287/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.