” Tiên sinh nói sai rồi! Thật sự hổ thẹn cho một bậc trí giả được xưng tụng muôn đời Nhất Đại Đạo Sư, ta nhìn tiên sinh tuổi cũng chưa tới hai mươi niên kỷ, chừng ấy tuế nguyệt ít ỏi, tiên sinh biết gì về chuyện nhân sinh? Càng không nói đến Sinh Tử – Luân Hồi! ” Tiểu hài ngẩng đầu cao vút, ánh mắt sáng rực như minh đăng, chầm chậm phản bác, trong lời nói ẩn ẩn một chút ý vị xem thường.
Thanh niên vừa nhìn vào đôi mắt kia, toàn thân liền trở nên run rẩy, đại não chấn động, hắn không khống chế được cơ thể, chật vật lùi lại phía sau mấy bước: ” Ngươi! Ngươi là ai? ” Hô hấp nặng nề, thanh niên khó khăn nói.
” Ta là ai? Ta cũng không rõ ràng! Bản thân tiên sinh sở học vốn bác đại tinh thâm, lại được thế nhân trọng vọng, bất quá, Đạo trời không phải thứ học được từ trong sách vở, càng không phải thứ chuyện xưa tích cũ truyền khẩu mua vui, muốn hiểu nhân sinh nên tự mình trải nghiệm nhân sinh, muốn ngộ sinh tử phải đi vào con đường sinh tử.
Trừ các bậc Thánh Nhân, không một ai có thể biết được chúng ta từ đâu đến và sẽ đi về đâu trong cuộc tử sinh bất tận, vô thủy vô chung này, thế giới bao la, vậy nên sinh tử chúng sanh cũng biến hóa khôn cùng!.
Luân hồi kia chính là hình ảnh cái bánh xe quay tròn, quay mãi không dừng, Đạo có ba ngàn thì luân hồi có sáu cõi, chính nhân sinh là động lực thúc đẩy bánh xe luân hồi tự hành dịch chuyển,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-chi-ton/1959169/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.