- Gì?
- Ngài vừa rồi vẫn nói thầm 'Cổ Long thúc', 'Tiểu Phượng ca' là ai a?
Xuy Tuyết đè thấp thanh âm nói.
Bàng Dục chỉ liếc mắt, không nói gì.
- Hầu gia, 'Cổ Long thúc', 'Tiểu phượng ca' rốt cuộc là ai, đừng úp úp mở mở nữa.
MK, ngươi thật đúng là đem bản thân trở thành cao thủ Tây Môn Xuy Tuyết, đem Hầu gia ta thành gia đinh tuỳ tùng của ngươi rồi à!
An Nhạc Hầu rất căm tức, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, nếu như không phải sợ bại lộ thân phận đem Biên Tiên Các biến thành nơi không người, hắn sớm tại chỗ tóm lấy cổ áo tên Xuy Tuyết đánh cho mặt nở hoa rồi.
Quên đi, đại nhân không so đo tiểu nhân, lúc này phải đem thân phận gia đinh " làm cho tốt " mới là quan trọng hơn.
Bàng Dục kiềm chế xuống.
Trước ghi sổ lại, quay về rồi tính.
May là Cổ Long thúc, Tiểu Phượng ca không cùng theo mình xuyên qua, bằng không thấy cái loại vô sỉ bại hoại hơn người thế này cũng gọi Tây Môn Xuy Tuyết còn không bị uất ức chết tại chỗ mới lạ.
Vô duyên vô cớ một trận lạnh buốt. Xuy Tuyết đột nhiên cảm giác được lưng mồ hôi lấm tấm. Có một loại cảm giác lạnh thấu xương cốt. Ngay cả việc trêu đùa cùng các cô nương cũng thoáng cái trở nên nói lắp bắp.
Từ ma ma chú ý tới biến hóa của hai người không khỏi hơi sửng sốt.
Bà ta lăn lộn vài chục năm với nghề này có cái tràng diện nào chưa thấy qua. Tây Môn đại quan nhân một thân lịch thiệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-de-nhat-dinh/1223738/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.