Cát Tường ngồi xổm xuống, dùng giọng nhỏ nhẹ nhất có thể, nói chuyện với Daniel:
"Làm em khó chịu sao? Xin lỗi, hôm nay chị mới đến, muốn làm quen mọi người trong nhà."
Kiến thức về tâm lí học Cát Tường vẫn phải có. Đối với người mắc chứng tự kỉ, lại không thích tiếp xúc với mọi người như Daniel, ngồi thấp hơn cậu ta sẽ giúp tâm lí cậu ta thoải mái hơn chút.
Daniel không đáp lời (đáp mới là lạ),nhưng vẻ mặt ghét bỏ của cậu ta dịu đi trông thấy. Cát Tường phát âm tiếng anh không chuẩn lắm, vì thế quyết đoán viết ra giấy.
"Xe của em bị kẹt rồi, cần chị giúp một tay không?"
Daniel liếc nhìn nội dung mảnh giấy, lại thử dùng sức một chút, cuối cùng lựa chọn im lặng. Coi như ngầm đồng ý đi, Cát Tường mỉm cười hài lòng, vòng ra phía sau hỗ trợ đẩy xe lăn.
Bà Edward nhìn thấy hai người cùng nhau tiến vào, ngạc nhiên hỏi Cát Tường:
"Helen, cháu làm quen được với Daniel rồi sao?"
"Cũng không tính là quen. Cháu giúp em ấy đẩy xe vào thôi." Cát Tường lắc đầu, thành thật đáp.
Lúc này, bữa trưa cũng đã hoàn thành. Thùy Linh đang bận rộn dọn đồ ăn ra bàn, ánh mắt vô tình lướt qua Daniel, thất thần nhìn chằm chằm vào cậu. Cát Tường âm thầm thở dài, thật là không có phong phạm nữ chính mà.
Hiển nhiên, Daniel cũng phát hiện ánh nhìn nóng bỏng của Thùy Linh, cậu nhíu mày, tỏ rõ thái độ không vui. Bà Edward ho nhẹ một tiếng, Thùy Linh mới hoàn hồn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-de-nhat-nu-phu/1456039/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.