- Được rồi! Ngươi đã không chấp nhận thì ta cũng không miễn cưỡng, nếu ngươi nghĩ thông suốt thì lại có thể theo ta, ta sẽ hoan nghênh ngươi.
Nói xong, Dương Nguyên Khánh không để ý đến ông ta nữa, hắn giục ngựa đi theo Trình Giảo Kim tới nhà kho…Xung quanh nhà kho có vài chục tên lính thủ vệ đứng canh, Dương Nguyên Khánh bước nhanh vào trong. Bên trong nhà kho là một hàng dài những căn nhà trệt, mỗi căn lại có cửa nhỏ thông với nhau, trong mỗi gian phòng đều chất đống các loại vật phẩm, có mấy chục rương lớn chứa tiền đồng, đều là Khai Nguyên thông bảo mới được đúc. Loại tiền này cũng được lưu thông tại triều Tùy, tính ra cũng khoảng mấy nghìn quan, còn có mấy mấy chục nghìn thất vải lụa, chất đầy năm sáu gian phòng, bên cạnh đó còn có mấy rương chứa bạc, ước chừng cũng phải ba nghìn lượng.
Roi quất ngựa của Dương Nguyên Khánh chỉ vào đống tiền của, nói với Trình Giảo Kim:
- Những thứ này đều mang ra phân phát cho các huynh đệ đi, xem như là ta khao thưởng cho bọn họ!
Trình Giảo Kim mừng rỡ. Anh ta sớm đã muốn lấy đống vật tư này rồi, chỉ có điều quân kỷ của quân Tùy nghiêm minh nên anh ta không dám. Bây giờ Dương Nguyên Khánh đã mở lờithì anh ta liền không khách khí gì nữa. Dương Nguyên Khánh lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta:
- Ta cảnh cáo ngươi trước. Những thứ này là để khao thưởng cho các huynh đệ. Ngươi chỉ được một phần trong đó. Nếu như ngươi dám lấy thêm một lượng bạc thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2338739/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.