Bùi Mẫn Thu ngồi bên lặng lẽ chuẩn bị thu xếp hành lý cho chồng. Ngày mai Dương Nguyên Khánh sẽ đích thân xuất lĩnh đại quân lên phương Bắc, trong lòng nàng vô cùng lo lắng. Nàng có thể cảm nhận được nỗi lòng nặng trĩu của Dương Nguyên Khánh. Cho dù năm đó Đột Quyết tiến công Phong Châu với quy mô lớn, chàng cũng không có tâm trạng nặng nề như hôm nay.
- Nguyên Khánh, lần này tình hình rất không ổn sao?
Bùi Mẫn Thu rốt cục không kìm nổi hỏi.
Dương Nguyên Khánh liếc mắt nhìn vợ một cái, bắt gặp vẻ mặt lo lắng của vợ liền chậm rãi ngả xuống chỗ tựa lưng lên, thả lỏng cơ thể, thoải mái tươi cười:
- Cũng không có nghiêm trọng đến mức đó. Chỉ có điều thời gian ngắn mà gia nghiệp lại quá lớn, ta nhất thời bận rộn cho nên cảm thấy hơi mệt mỏi. Người Đột Quyết cũng không có gì đáng phải lo lắm.
Bùi Mẫn Thu nghĩ tới một chuyện, vội vàng nói:
- A Tư Đóa bảo ta chuyển lời tới chng, khẩn cầu chàng cố gắng cứu giúp Ô Đồ bộ, đừng bỏ mặc bọn họ.
Dương Nguyên Khánh lắc đầu:
- Chỉ có thể nói là cố gắng thôi. Lần này quân Tùy sẽ không đi thảo nguyên và quyết chiến với quân Đột Quyết. Nếu Ô Đồ bộ có thể kịp thời xuống phía nam thì có lẽ còn có thể bảo hộ được bọn họ, nhưng nếu bọn họ không rút lui về phía nam kịp thời, ta cũng không có cách nào khác.
Bùi Mẫn Thu thở dài, nàng có thể hiểu nỗi lòng của chồng...
Sáng sớm hôm sau, tám mươi ngàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ha-kieu-hung/2338815/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.